Link Video: https://youtu.be/KXPpd8HqJSk
Ngày 27/11, RFA Tiếng Việt có bài bình luận của tác giả Trần Hiếu Chân, với tựa đề “Vụ Vạn Thịnh Phát: Ban chỉ đạo Trung ương “đánh trận giả’”.
Theo tác giả, nếu Đảng và Nhà nước Việt Nam muốn đánh trận thật, loại trừ nạn lũng đoạn khỏi hệ thống ngân hàng, thì phải “đào tận gốc, trốc tận rễ” Vạn Thịnh Phát, chứ không chỉ “diễn trò”, chỉ trưng ra phần nổi của tảng băng chìm là đủ.
Tác giả nhắc lại lời Tổng Trọng ca ngợi công tác phòng chống tham nhũng, nhưng yêu cầu, các cơ quan phải “hợp đồng tác chiến” và chớ “làm ví dụ, làm để cho có”, tại cuộc họp của Thường trực Ban Chỉ đạo Trung ương về phòng, chống tham nhũng, tiêu cực, vào sáng 22/11.
Tác giả nhận định, cuộc họp của Ban Chỉ đạo này diễn ra trong hoàn cảnh khá đặc biệt.
Thứ nhất, tin tức rúng động liên quan đến Ngân hàng SCB vừa được công khai qua hệ thống truyền thông trong nước và nhiều tờ báo lớn của quốc tế, “scandal” này rất nghiêm trọng và hết sức nguy hiểm đối với chế độ.
Thứ hai, cuộc họp này diễn ra sau khi Bộ Chính trị ban hành hai Quy định 131 và 132. Cả hai văn bản này đều cùng một nội dung, đề cập đến việc kiểm soát quyền lực, phòng, chống tham nhũng, tiêu cực trong hoạt động điều tra, truy tố, xét xử, thi hành án, cũng như trong công tác kiểm tra, giám sát, thi hành kỷ luật Đảng và trong hoạt động thanh tra, kiểm toán.
Tuy nhiên, tác giả bình luận, có lẽ ít ai đủ kiên nhẫn để theo dõi các bản tin về những kỳ họp của Ban chỉ đạo, cũng như các quy định hướng dẫn của Bộ Chính trị. Chúng khuôn sáo và “tràng giang đại hải” trên hàng vạn con chữ. Chính sự mù mờ và rối rắm của các văn bản này, đã đặt ra một vấn đề, phải chăng, Ban Chỉ đạo và Bộ Chính trị đang tiến hành ngụy trang cho những “cuộc đánh trận giả”?
Tác giả phân tích, vụ án động trời Trương Mỹ Lan – Vạn Thịnh Phát đâu phải hôm nay “mới được lên sóng”! Trong khi khai thác “những sai phạm lớn nhất của Vạn Thịnh Phát”, nhưng không có tờ báo quốc doanh nào dám nhắc lại lời khai trước Tòa từ năm 2014 của Dương Chí Dũng, về đường dây Trương Mỹ Lan – Phạm Quý Ngọ – Trần Đại Quang.
Tác giả mỉa mai, phải chăng, đây là minh chứng rõ nhất cho “huấn thị” của Tổng Trọng: chống tham nhũng là “ta đánh ta”?
Ta đánh ta, nên chỉ đánh trận giả thôi, đánh trận thật cho dân biết mà chết chùm, cả nút à!!!
Tác giả nhận xét, công luận lên án Đỗ Thị Nhàn là đúng nhưng chưa đủ. Bên cạnh “máu tham hễ thấy hơi đồng là mê” của mọi loại quan chức nhà Sản thời “mạt pháp”, mụ này nhận tiền còn do nỗi khiếp sợ, và rất có thể, mụ là đầu mối để “phân phối quả thực” cho lãnh đạo cấp trên nữa. Nếu không nhận tiền từ Mỹ Lan, mụ có thể bị “văng” khỏi hệ thống vốn đã rất hoàn chỉnh của “rừng luật mafia”, từ luật “giữ im lặng” đến nhiều loại “luật Tam hoàng” khác.
Chính từ tình thế này, giới phân tích đã chỉ ra “tình trạng liệt kháng” của những phiên họp của Ban Chỉ đạo, cũng như các quy định của Bộ Chính trị.
Tác giả cho rằng, cảm giác Bộ Chính trị đang cho “đánh trận giả”, còn xuất phát từ thực tế, đây là cuộc hỗn chiến giữa“quân xanh” và “quân đỏ”, nhưng hết thảy đều là “quân ta” cả.
Bởi nếu không có những Nguyễn Văn Bình, những Lê Minh Hưng, hồi bấy giờ nắm Ngân hàng Nhà nước, thì làm thế nào mà hệ thống SCB vận hành được suông sẻ trong thời gian dài như thế?
Tác giả kết luận, nếu Bộ Chính trị và Ban Chỉ đạo muốn đánh trận thật, muốn thực sự chấm dứt nạn lũng đoạn trong các ngân hàng, thì phải thẳng tay triệt hạ các luật ngầm tồn tại trong 49 ngân hàng, nhất là các ngân hàng sân sau của các tập đoàn bất động sản, hoạt động như những chiếc máy ATM cấp tiền cho chủ.
SCB chỉ là một quân cờ domino đã đổ, nếu không áp dụng các biện pháp cấp bách, sẽ kéo theo các “đồng chí đồng đội” khác cùng xuống hố cả nút.
Xuân Hưng
>>> Các đại gia đã sập bẫy “vỗ béo rồi thịt” của lãnh đạo Việt Nam như thế nào?
>>> Tô Lâm ráo riết tăng thu, chuẩn bị kinh tài cho cuộc chiến hậu Nguyễn Phú Trọng?
>>> “Xử lý thẳng tay, trừ phe ta”, triết lý độc hại của ngài Tổng
>>> Bình “mặt thớt” – một trùm án oan với tài sản khủng?
Kỷ cương hành chính chưa chào đời