Chạy chức: Vũ Huy Hoàng, Trần Tuấn Anh, Nguyễn Hồng Diên thi nhau phá (phần cuối)

Công nghiệp hoá là làm giàu cho nước. Nhưng ông cựu Bộ trưởng Vũ Huy Hoàng chỉ lo cho con trai có ghế quyền lực cao trong Bộ Công thương của ông. Ông Bộ trưởng thái tử Đảng Trần Tuấn Anh thì chỉ mang uy của Bộ Công thương ra, để đem ô tô của Bộ vào tận cầu thang máy bay đón vợ mình. Tầm của Bộ trưởng chưa vượt ra khỏi cánh cửa gia đình, chỉ biết quanh quẩn lo cho gia đình, làm sao có thể làm giàu cho nước!

Hai ông cựu Bộ trưởng Bộ Công thương Vũ Huy Hoàng và Trần Tuấn Anh của hôm qua, đã làm cho sự nghiệp công nghiệp hoá suốt 15 không thể nhúc nhích. Đến lượt ông Bộ trưởng Bộ Công thương đương nhiệm Nguyễn Hồng Diên cũng chẳng khá hơn.

Tai mắt người dân tinh tường và nhạy bén đã chế tác ca dao dân gian về ông Bộ trưởng năng lực trống rỗng và mồm mép trí trá, rằng:

Anh Diên quê ở Thái Bình

Anh làm Bộ trưởng dân mình đọa luôn!

Nền công nghiệp ăn xổi ở thì chỉ tạo ra những doanh nghiệp sân sau của giới nắm giữ quyền lực nhà nước và những doanh nghiệp làm giàu bằng chụp giật, cướp đoạt của người khác. Những doanh nghiệp này đã biến đất sống của dân, biến tài nguyên của đất nước, biến cả đất sân bay của quốc gia, thành đất đai, tài nguyên, tài sản của doanh nghiệp. Doanh nghiệp và quan chức càng giàu thì đất nước càng tan hoang, thiên nhiên càng bị hủy hoại, dân càng khốn đốn.

Thiên nhiên gấm vóc Bà Nà bị bê tông hoá thô bạo, kệch cỡm. Con đường nhựa chạy lên đỉnh Bà Nà của dân, của đất nước, cũng bị doanh nghiệp chiếm, không cho dân đi lại, buộc phải mua vé đi cáp treo của doanh nghiệp. Rừng thiêng Tam Đảo như mái nhà rợp mát che chở cho căn nhà châu thổ đồng bằng Bắc Bộ, thì cũng bị tập đoàn kinh doanh bất động sản đến chiếm, băm nát mái nhà xanh Tam Đảo. Ngôi nhà phong thuỷ đồng bằng Bắc Bộ, đang bị phá nát từ trên nóc, từ trên mái nhà Tam Đảo.

Công nghiệp hoá ăn xổi ở thì không thể tạo dựng được nền công nghiệp đích thực. Nền công nghiệp ăn xổi ở thì chỉ có thể làm được con ốc vít dân dụng, mà không thể làm nổi con ốc tinh xảo của công nghiệp hiện đại.

Công nghiệp hoá đích thực vừa tạo ra những doanh nghiệp chân chính, làm giàu và mở ra cơ hội phát triển mạnh mẽ cho đất nước, vừa nâng cao dân trí cho người dân.

Công nghiệp hoá ăn xổi ở thì, chỉ tạo ra những doanh nghiệp cướp giật, cướp từ mảnh đất sống đến cướp luôn cả đức tin của người dân, tạo ra những doanh nghiệp buôn thần bán thánh và những siêu thị thần thánh khổng lồ như Ba Vàng, Tam Chúc, chỉ làm ngu dân.

Nền công nghiệp ăn xổi ở thì là hệ quả tất yếu của những kẻ mà năng lực chỉ ở tầm gia đình, thôn xóm, mà lại chễm chệ nắm quyền lực ở vị trí quản trị quốc gia. Các Bộ trưởng Công Thương như Vũ Huy Hoàng, Trần Tuấn Anh, Nguyễn Hồng Diên, chỉ tạo dựng cho nền kinh tế Việt Nam các doanh nghiệp ăn xổi ở thì, doanh nghiệp chụp giật, doanh nghiệp gia công, doanh nghiệp sống nhờ vào nguyên liệu nước ngoài…

 

Đại hội Đảng XI, vào tháng 1/2011, đã viết dòng chữ vàng chói lọi về mục tiêu tổng quát cho chiến lược phát triển kinh tế xã hội Việt Nam. Đó là: “Phấn đấu đến năm 2020 nước ta cơ bản trở thành nước công nghiệp theo hướng hiện đại”.

Nay đã qua 2020 được ba năm rồi, nhưng công nghiệp nước ta vẫn chưa sản xuất nổi một con ốc tinh xảo của nền công nghiệp hiện đại.

Làm phá sản sự nghiệp công nghiệp hoá đất nước, trách nhiệm thuộc về Bộ trưởng Bộ Công thương, và thuộc về cơ quan tổ chức xếp đặt, sử dụng nhân sự cấp chiến lược. Chỉ có quyền năng thần thánh của Ban Tổ chức Trung ương, mới có thể chạy chức, đưa những quan chức Đảng không có năng lực kỹ trị quản trị quốc gia, như Vũ Huy Hoàng, Trần Tuấn Anh, Nguyễn Hồng Diên, đặt lên ghế Bộ trưởng Bộ Công thương, phá hỏng cả sự nghiệp công nghiệp hoá đất nước.

Cả ba đời Bộ trưởng Bộ Công Thương đều là người làm việc dưới thời ông Nguyễn Phú Trọng làm Tổng Bí thư. Ông là người đứng đầu Đảng, ông có quyền lực lớn nhất trong Đảng, nhưng tại sao ông không chọn người có năng lực, mà lại để cho những người bất tài này lên đến vị trí cao trong Chính phủ?

Đốt lò cho nhiều mà không lọc bỏ được những thành phần này, thì hoặc là ông yếu kém, hoặc là ông thiên vị.

Ý Nhi – Thoibao.de