Tình hình tại Việt Nam đang xảy ra các diễn biến không ngừng kể từ đầu năm 2020, đã khiến cho Bộ Chính trị mà người đứng đầu là ông Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng rối bời. Đại án, Đại lễ và Đại dịch
Cài gì là mẫu số chung từ “tam Đại”? Câu trả lời là phản ứng tiêu cực của người dân. Từ oán thán, mất lòng tin đến phẫn nộ, thậm chí căm ghét chế độ, một bộ phận dân chúng đã thông qua nhiều hình thức để bày tỏ thái độ bất mãn đối với các chủ trương phản tiến bộ, phi dân chủ và đầy dối trá của chính quyền. Không ai khác, Đảng Cộng sản Việt Nam chính là tác giả, kiêm luôn cả đạo diễn (tồi), đồng thời thủ một số vai chính trong các đại bi kịch nói trên.
Thảm sát Đồng Tâm, Đảng Cộng sản Việt Nam 90 tuổi và nCov Vũ Hán có lẽ là ba đề tài choán hầu hết các trang mạng đủ các loại lề: trái, phải và giữa. Chưa bao giờ xã hội Việt Nam bị phân mảnh văng ra tứ phía, từ các bình luận vô văn hoá của những người được cho là dư luận viên của Đảng Cộng sản, đến các tút trên FB của các nhân sỹ trí thức lớn từ các nhóm xã hội dân sự.
Vụ việc ghê rợn nhất, gây chấn động trong và ngoài nước , đó là việc Bộ Công an Việt nam dưới sự chỉ đạo của Tổng bí thư Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng, thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc mà trực tiếp ra tay thực hiện là Bộ trưởng Bộ Công an Tô Lâm, họ đã đưa hàng nghìn Cảnh sát cơ động, đang đêm vào rạng sáng ngày 9.1.2020 tấn công vào Đồng Tâm, hành quyết tại chỗ đảng viên lão thành cách mạng Lê Đình Kình
Thảm sát Đồng Tâm:
Ca dao mới từ Hà Nội những ngày sau Tết: “Mới hay thảm án Đồng Tâm/ Lòng dân oán Cộng càng đâm nặng nề/ Cả khi đại dịch cận kề/ Vẫn nhiều người Việt hướng về Đồng Tâm. Những ngày “Mừng Đảng, Mừng Xuân”/ Đất trời vẫn cứ âm thầm xót thương/ Mưa đá, giá lạnh phố phường/ Mùa Xuân chẳng biết còn nương chốn nào!”
Chuyện người Việt vẫn hướng về Đông Tâm trước và sau năm mới thể hiện qua các nhóm xã hội dân sự. Phần lớn đều là các giáo sư, tiến sỹ đầu ngành – nhưng cũng có nhiều cụ từ các ban đảng, ví dụ như một Phó ban Tổ chức trung ương chẳng hạn – đã nhất loạt không sắm đào quất trong dịp Tết Canh Tý. Không ai bảo ai nhưng các cụ đều thừa nhận, tự nghĩ ra hình thức như thế nhằm để tang cụ Lê Đình Kình – một huyện uỷ viên, đảng viên 58 tuổi đảng – vừa bị các lực lượng vũ trang “anh hùng” hạ sát rạng sáng 9/1.
Đảng Cộng sản dường như bắt đầu thực hiện các vụ hành quyết và đàn áp nhằm vào những đảng viên trung kiên của Đảng Cộng sản khi họ là những người có uy tín với nhân dân và dám nói lên sự thật. Pháp luật tại Việt nam đã bị Đảng Cộng sản thao túng và định hướng, nên người dân chỉ còn biết gửi thư kêu cứu tới Liên hiệp quốc và các nước trên thế giới
Trong một diễn biến riêng rẽ, hôm 2/2, đã xuất hiện trên Internet và một số trang mạng độc lập, bức thư ngỏ liên quan đến vụ đại án nói trên gửi lên Tổng Thư ký Liên hiệp quốc. Bức thư đề ngày 31/1 của nhóm nhân sỹ, trí thức từ Sài Gòn, gồm các ông Huỳnh Tấn Mẫm, Huỳnh Kim Báu, Lê Công Giàu và Tương Lai, trong đó có đoạn: “Trước sự kiện gây chấn động của quyết sách điên rồ do một thế lực cầm quyền ở Việt Nam gây nên cuộc thảm sát trời không dung đất không tha ấy…”.
“Mong Ngài Tổng Thư ký có tiếng nói kịp thời để ngăn chặn giải pháp tàn bạo của một nhà nước vừa được đảm nhận vai trò Uỷ viên không thường trực của HĐBA/LHQ nhiệm kỳ 2020-2021. Chúng tôi đề nghị Ngài cử ngay một phái đoàn điều tra của LHQ đến Việt Nam càng sớm càng tốt để tìm hiểu cụ thể, nhằm đưa ra nhận định khách quan và trung thực về sự kiện đẫm máu mà chúng tôi vừa tố cáo…”
Mặc dù đã tồn tại được 90 năm, vì không chính danh cũng chẳng phải do dân bầu, nên Đảng Cộng sản Việt Nam vẫn phải thường xuyên tự an ủi bằng các câu khẩu hiệu sáo rỗng, vô hồn từ thứ chủ thuyết ngoại lai
Đảng Cộng sản Việt Nam chín mươi tuổi:
Lại phải nhờ đến thể thơ ngẫu hứng tại các quán bia hơi bình dân Hà Nội những ngày này để hiểu một bộ phận không nhỏ người dân thủ đô nghĩ gì về Đảng Cộng sản Việt Nam “quang vinh”: “Nhiều khi sợ bị lãng quên/ Nên cứ phải hét như điên như khùng/ Nhưng chẳng ai chịu hét cùng/ Nên càng lạc lõng khùng khùng điên điên”. Chỉ ngay buổi chiều ngày 3/2, khổ thơ này đã xuất hiện một cách không thể nhanh hơn và kịp thời hơn để phản ứng lại cái đít-cua sáo mòn, phi khoa học và phản tiến bộ do Tổng chủ Nguyễn Phú Trọng vừa đọc trong buổi sáng tại đại lễ.
Cũng trong ngày 3/2, báo chí “lề phải” được lệnh tường thuật và ca ngợi buổi lễ kỷ niệm 90 năm ngày thành lập Đảng Cộng sản Việt Nam. Tuy nhiên, diễn văn của Nguyễn Phú Trọng cho thấy, chưa rõ vì lý do tuổi tác hay do lú bẩm sinh, Tổng chủ bắt đầu lẩm cẩm về chữ nghĩa. “Đảng ta có sức mạnh vô địch, không thế lực nào ngăn chặn được” là một tựa được giật trên tờ Tuổi Trẻ. Tuy nhiên, sau đó tít đã được ‘thay’ bằng một cái tựa ‘trung tính’ hơn: “Không thế lực nào cản được Đảng dẫn dắt dân tộc đi lên”.
Cũng do các cán bộ cấp cao của Đảng Cộng sản đã đọc và cố vận dụng thứ Chủ nghĩa Cộng sản phi thực tế, đầy ảo tưởng để cai trị đất nước, nên họ dường như đang sống trong một thế giới khác, nhưng điểm nguy hại ở đây, khi Đảng vẫn giành lấy quyền lãnh đạo đã dẫn đến các phát ngôn được đưa ra bừa bãi, thường rất mâu thuẫn với thực tế cuộc sống
Tâm trạng thiếu tự tin của báo chí thể hiện cả trên tờ VnExpress. Tít ban đầu là “Tổng bí thư: ‘Chỉ Đảng Cộng sản Việt Nam đủ uy tính lãnh đạo đất nước’”. Sau đó chắc thấy quá lố, tựa đề lại được đổi thành: “Tổng bí thư: ‘Đảng Cộng sản Việt Nam đủ bản lĩnh lãnh đạo đất nước’”. Giáo sư Trần Ngọc Vương từ Đại học quốc gia Hà Nội đã không ngần ngại công khai trên FB của mình: “Phi lý đến quái gở, ngạo ngược và vô luân, đến đứa trẻ mới tập nói cũng không ngây ngô đến thế!” Dòng tút này được hưởng ứng của nhiều sinh viên và bạn hữu bằng hàng loạt các like và comment.
Tuy không phải là “bò đỏ” nhưng dịp này, Tiến sĩ Nhị Lê, tức Phạm Đình Bảng, cựu Phó Tổng biên tập Tạp chí Cộng sản, cũng có một bài viết gây bão trên mạng. Bài đăng trên báo của Bộ Kế hoạch và Đầu tư, với tựa đề: “Đảng tự mình ngày càng xứng đáng trở thành dân tộc”.Nhiều người đọc cái tựa nhưng không hiểu ý tác giả muốn nói gì. Nhà văn Nguyễn Quang Lập ngạc nhiên: “Cái tựa không phải của Quang Lùn (Trùm dư luận viên trên mạng xã hội), mà là của PGS-TS Nhị Lê… Nhị Lê ơi hỡi Nhị Lê/ Mời ngài lên núi chăn dê cho lành!” Không rõ tờ Đầu tư đã cho gỡ bài ấy xuống chưa. Bởi vì “yêu đảng” như thế thì bằng mười hại đảng!
Đại dịch Viêm phổi Vũ Hán
Vấn đề tiếp theo khiến cho Bộ Chính trị và những người đứng đầu Đảng, Nhà nước Việt Nam rất lúng túng, đó chính là loại virus corona độc hại đã được tạo ra từ Trung quốc, tràn vào Việt Nam, gây nguy hiểm đến tính mạng cho người dân trong cả nước, mà trong đó có cả chính các lãnh đạo của đảng này
Cho đến nay chưa có con số thật sự đáng tin cậy đã có bao nhiêu người nhiễm bệnh dịch viêm phổi Vũ Hán ở Việt Nam? Theo thông tin trên các trang truyền thông cho biết, đến sáng ngày 8/2/2020 con số thống kê chính thức về lượng người nhiễm nCoV trên toàn cầu lên trên 37.000. Số người tử vong do virus này gây ra trên 800 người.
Trong tình hình như vậy, Việt Nam mới chỉ chính thức xác nhận hơn một chục trường hợp nhiễm nCoV. Nhiều người tin rằng đây chỉ là con số lẻ. Mặc dù hầu hết các báo “lề đảng” cố gắng trấn an dư luận, nhưng vẫn có báo nhận ra nguy cơ của bệnh dịch này và lưu ý một con số đáng sợ khác.
Trước đó, Hà Nội lên phương án triển khai khu cách ly, xây bệnh viện dã chiến. Mặc dù cố gắng phấn đấu không có trường hợp nào mắc bệnh do nCoV, nhưng Thị trưởng Nguyễn Đức Chung đã yêu cầu Bộ Tư lệnh Thủ đô xây dựng phương án triển khai khu vực cách ly và bệnh viện dã chiến, sẵn sàng ứng phó khi dịch bùng phát, chi viện cho ngành y tế trong tình huống khẩn cấp vượt quá khả năng đáp ứng của ngành y tế.
Có lẽ vì quá bối rối, nên nhà cầm quyền Việt Nam , thay vì để cho báo chí và người dân tự do tìm hiểu, thì họ lại tìm mọi cách truy bắt, ngăn chặn những người đưa thông tin về dịch bệnh nguy hiểm đang hoành hành tại Việt Nam
Thông tin Chính phủ của thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc đã phải cho lập gấp nhiều bệnh viện dã chiến lớn trong cả nước để phòng và chữa bệnh từ virus corona , khiến nhiều người lo ngại, vì nếu thực sự hiện chỉ có hơn chục ca nhiễm virus Corona, thì tại sao lại thiếu máu điều trị và phải xây bệnh viện dã chiến? Đó là dạng bệnh viện được xây tạm thời trong trường hợp đột nhiên có một lượng lớn người mắc bệnh, tương tự như hai bệnh viện dã chiến mà Trung Quốc xây ở Vũ Hán là Hỏa Thần Sơn và Lôi Thần Sơn, với sức chứa 1000 và 1600 giường.
Chắc chắn những người trong cuộc nhận ra tin tức bị ém nhẹm về nCoV ở Việt Nam không còn giữ được lâu, nên các báo “lề đảng” mới bắt đầu “hé lộ dần”.
Điều chính quyền cần làm ngay là công khai cả số liệu thật về lượng người nhiễm và nghi nhiễm nCoV. Nếu muốn phòng dịch đúng cách, cần trung thực với dân để họ biết nguy cơ, che giấu và bưng bít thông tin sẽ khiến tình hình tồi tệ hơn.
Sau một thời gian “đốt lò” và khoe khoang đưa ra xét xử vài Đại án với các quan chức cấp cao của Đảng trong bộ máy tham nhũng, và tiếp đến Đại lễ kỷ niệm 90 năm ngày tồn tại của Đảng Cộng sản, thì nay ông Tổng bí thư Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng, thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc lại nhận được một vụ Đại dịch đầy nguy hiểm, nó không chỉ đe dọa tính mạng người dân mà còn làm rung chuyển cả hệ thống chính trị độc tài, tàn ác ở Hà Nội.
Thời khắc thay đổi đã tới rất gần, đã đến lúc Đảng Cộng sản phải ra đi.
Hoàng Trung từ Hà nội – Thoibao.de (Tổng hợp)